Có người nói: “Cà phê không phải là thú thanh như trà, càng không mạnh bạo liệt như rượu. Người thưởng thức nhẹ nhàng cho rằng cà phê là kết nối giữa niềm vui và nỗi buồn. Với ai đang làm phiền, cà phê càng ngày càng tốt như một bản nhạc có nhiều dấu lặng. Còn những người trong môn đồ của phái cà phê thì cho đó là người mang bùa ngải trong mình …. “
“Nhiều người, không chịu được vị đắng của cà phê nên thường bỏ đường hoặc sữa cho bớt đắng. Tôi không cho đường hay sữa vào cà phê bởi tôi biết: phải trải qua cay đắng mới cảm nhận được ngọt ngào đến lịm người . Cho dù vẫn tiếp tục thì phải uống cà phê đắng nhưng tôi vẫn không hài lòng vì vị ngọt ngào của nó. ” –
Mỗi giọt cà phê rơi, thời gian như ngừng lại.